Ánh Sao Lọt Vào Gió Cát Editor: Riêu + Beta: Tuyết Phù Dung Trưá»c khi Cá» Yếm xuá»ng xe, Khúc Nhất Huyá»n nhấn cá»a sá» xe xuá»ng chá» lá»u vải á» Äằng xa: âNhìn thấy ngưá»i mặc áo jacket mà u xanh lục vừa bưá»c và o lá»u không? Äó là lÄ©nh Äá»i lâu nÄm, anh có viá»c gì cứ bà n giao vá»i anh ta, anh ta sẽ là m má»i chuyá»n á»n thá»a cho anh.â âTôi là m tiên phong, thưá»ng xuyên không á» hiá»n trưá»ng trưá»c khi xuất phát bá»n cÅ©ng Äã quen rá»i. Viên Dã á» Äây, bá»n há» nghe Viên Dã, Viên Dã không á» Äây, thì lại phân biá»t Äá»i xá», chá» nghe theo ngưá»i có tà i. Äá»i ngÅ© nà y rất dá»
chá» Äạo.â Äá»i là m cứu viá»n khác vá»i các Äoà n Äá»i khác, chiến trưá»ng cá»§a bá»n há» là Äất Äai mênh mông khắp nÆ¡i. Không có nhiá»u gút mắc lợi Ãch như váºy, chá» dá»±a và o má»t tấm lòng son Äi là m chuyá»n mò kim Äáy biá»n. Không có chút lòng từ bi, không có chút rá»ng lượng, không có chút nghá» lá»±c kiên nhẫn, viá»c nà y cÄn bản không là m ÄÆ°á»£c, có là m cÅ©ng không lâu dà i. Cá» Yếm Äã hợp tác vô sá» lần vá»i Äá»i ngÅ© nà y, tất nhiên vô cùng quen thuá»c. Anh ta khẽ vuá»t cằm, Äẩy cá»a xe ra trưá»c, do dá»± má»t chút vẫn nói: âNhiá»u nÄm như váºy, khi cô nhắc Äến Äá»i cứu viá»n vẫn cứ kiêu ngạo như trưá»c.â Äó là bá»i vì há» Äáng Äá» kiêu ngạo. Chá» là lá»i nà y Khúc Nhất Huyá»n Äá» á» trong lòng không nói. Cô ÄÆ°a tay, ngón trá» và ngón giữa khép Äặt lên trán vẫy vẫy tạo má»t tư thế tay chà o: âChúng tôi Äi trưá»c má»t bưá»c.â Cá» Yếm gáºt Äầu, Äứng á» ven ÄÆ°á»ng. Ven ÄÆ°á»ng có Äất tuyết, tuyết Äá»ng Äã bá» san bằng, lá» ra sợi cá» khô mượt mà . Anh ta ÄÆ°a mắt nhìn xe viá»t dã chèn lên tuyết Äá»ng, Äi ra khá»i doanh Äá»a. Äèn xe vừa thu vừa phóng, á» góc rẽ cá»§a ÄÆ°á»ng núi, nó sáng như con ngươi cá»§a dã thú, chiếu xuá»ng con ÄÆ°á»ng Äất tuyết không ngưá»i là m trà n ra má»t mảng sáng há»ng há»ng trên Äất. Anh ta Äứng Äó má»t lúc lâu, quay ngưá»i, vén rèm bưá»c và o. ** ** ** Hai mươi phút sau. Cá» Yếm y theo kế hoạch gá»i Äiá»n thoại cho Bà nh Thâm. Ngoà i dá»± Äá»nh, sau gần má»t phút tiếng chuông dà i dằng dặc vang lên, Äiá»n thoại bá» cúp. Cá» Yếm nhÄn mi. Anh ta thu giá»ng, bình tâm tÄ©nh khà gá»i lại má»t lần nữa. ⦠Sau âm thanh máy báºn có thứ tá»±, vẫn trạng thái là không ngưá»i nghe như cÅ©. Cả phòng trà n ngáºp trong yên tÄ©nh. Má»t lÄ©nh Äá»i ngá»i dá»±a và o nÆ¡i hẻo lánh trong lá»u vải bá»ng nhiên nói: âSao tôi lại nghe thấy bên ngoà i có tiếng chuông nhá»?â Cá» Yếm nhÃu mà y, má»t tay vừa khép á»ng nghe lại, vừa táºp trung nghe. Quả nhiên. Bên ngoà i lá»u có tiếng chuông lÆ¡ lá»ng bay tá»i, loáng thoáng, kèm theo tiếng gõ âBang bangâ, tiếng trưá»c gấp hÆ¡n tiếng sau. Thanh âm kia cà ng cấp bách, lưng anh ta cà ng phát lạnh. Tá»±a như bùa Äòi mạng, từng tiếng từng tiếng tá»i Äá» Äòi mạng. ** ** ** Trên ÄÆ°á»ng núi tuyết nhiá»u, vết bánh xe lưu lại lúc Bà nh Thâm lên núi trong thá»i gian ngắn còn chưa tá»i ká»p bá» tuyết lá»n che Äi. Khúc Nhất Huyá»n Äi vết bánh xe nà y, Äi thẳng dá»c theo ÄÆ°á»ng núi uá»n lượn. Ná»a giá» sau, rá»t cục Äến gần ÄÆ°á»ng cái cuá»i cùng trên Äá»nh núi. Äó là má»t ngã ba ÄÆ°á»ng. Äá sá»i á» giao lá» như bá» nghiá»n nát vụn, ngừng lại á» con ÄÆ°á»ng nhá» thông lên Äá»nh núi. NÆ¡i xa núi Äá lá»m chá»m, choà ng chiếc áo tuyết bạc, bá»i vì bá» trói chặt bá»i hà ng rà o gá» Äã phá thà nh mảnh nhá», chá» lẻ tẻ mấy tấm dá»±ng Äứng á» rìa vách núi, nhắc nhá» nÆ¡i Äây có âVách núi dá»±ng Äứng nguy hiá»mâ. Khúc Nhất Huyá»n ngừng xe á» giao lá», xuá»ng xe xem xét. Vết bánh xe cá»§a Bà nh Thâm sau khi Äến nÆ¡i nà y Äã bá» cỠý là m rá»i loạn. Trên Äất trá»ng cá»§a ba lá»i rẽ, không chá» có vết cá»§a má»t Äầu xe rõ rà ng mà là mấy cái, rắc rá»i phức tạp, vết bánh xe Äan xen và o nhau Äá» cho ngưá»i ta không tìm thấy Äầu Äuôi, cà ng không thá» xác Äá»nh phương hưá»ng rõ rà ng. Khúc Nhất Huyá»n nhìn khắp nÆ¡i, khoa tay là m mẫu cho Phó Tầm: âCái hiá»u quả nà y, so vá»i rá»a trôi Äi không khác nhau lắm. Xe bắt Äầu gia tÄng tá»c Äá» trên ÄÆ°á»ng núi, sau khi lên dá»c thì vung Äuôi, lấy trục xe là m tâm, vẽ lên má»t ná»a hình tròn.â âSau Äó, anh ta bắt Äầu Äảo quanh tại chá», xoay quanh, là m má» tất cả vết bánh xe.â Cuá»i cùng, cô tÃnh ÄÆ°á»£c kết quả: âChúng ta mất dấu.â Äiá»m chú ý cá»§a Phó Tầm khác vá»i cô, sau khi anh xuá»ng xe, trá»ng Äiá»m quan sát lÃ ÄÆ°á»ng nhá» giao lá» giữa ba ÄÆ°á»ng. Bà nh Thâm Äã táºn lá»±c muá»n che giấu hà nh tung, tất nhiên cuÌng sẽ không lưu lại vết tÃch á» giao lá». Chá» kỳ quái là , tuyết Äá»ng trên ba con ÄÆ°á»ng giá»ng như chưa há» bá» Äặt chân Äến, má»t mà u trắng xóa trà n ngáºp. Chiếc xe kia giá»ng như là lái Äến Äây rá»i trá»±c tiếp chạy và o vách núi, không thấy tÄm hÆ¡i. Anh nâng cá» tay nhìn thá»i gian, nhắc nhá» cô: âÄã qua ná»a giá», Cá» Yếm còn chưa gá»i tá»i.â Ngụ ý cá»§a Phó Tầm là xảy ra chuyá»n ngoà i ý muá»n. Bất ká» là bá»n há» lên núi má» ÄÆ°á»ng hay là Cá» Yếm á» dưá»i núi, rất rõ rà ng, Äá»u xuất hiá»n chuyá»n ngoà i ý muá»n không thá» tránh khá»i. Tin tức nà y không thá» nghi ngá» là sấm sét giữa trá»i quang. Khúc Nhất Huyá»n ngÆ¡ ngẩn trong má»t lát, cô không nói chuyá»n ngay láºp tức, dưá»ng như suy tư Äá»i sách, lúc má» miá»ng ngữ khà vừa tá»nh táo vừa trầm á»n: âVáºy chúng ta gá»i Äiá»n thoại há»i tình huá»ng.â Phó Tầm không ngÄn cản. Trong tiá»m thức anh cho rằng Cá» Yếm Äã quá hạn mưá»i phút, hiá»n nhiên là trong mưá»i phút nà y Äã phát sinh biến cá» khiến anh ta không cách nà o ká»p thá»i liên lạc vá»i bá»n há». Váºy thì cho dù là ai gá»i Äiá»n thoại Äến cÅ©ng thế thôi. Quả nhiên. Sau khi Khúc Nhất Huyá»n gá»i Äiá»n thoại xong sắc mặt trầm trầm, có chút khó coi: âKhông có ai nghe.â âKhông sao.â Phó Tầm cầm tay cô, má»t tay phá»§i nhẹ tuyết rÆ¡i trên vai cô, thấp giá»ng trấn an: âCá» Yếm có nÄng lá»±c xá» lý tình huá»ng nguy cấp rất tá»t, bây giá» chúng ta quay trá» lại chưa chắc có thá» giúp má»t tay, còn lãng phà thá»i gian.â Anh rút gÄng tay, lòng bà n tay vuá»t ve khóe mắt cô, trầm ngâm nói: âCó lẽ chúng ta Äã Äánh giá thấp Bà nh Thâm.â âAnh ta hẳn là Äã cân nhÄÌc Äến má»i tình huá»ng sẽ phát sinh, Äá»ng thá»i sắp xếp phương thức ứng Äá»i dá»± bá» khác, má»t bưá»c má»t cá», kế hoạch kÃn Äáo. Chúng ta cho là mình già nh trưá»c anh ta má»t bưá»c, có thá» kẻ xưá»ng ngưá»i hoạ vá»i Cá» Yếm Äánh anh ta trá» tay không ká»p. Kỳ tháºt, bá» anh ta tương kế tá»±u kế lôi và o trong toà n cục.â Dứt lá»i, anh cúi Äầu, chóp mÅ©i chá»ng lên chóp mÅ©i cô nhẹ nhà ng cá» xát, nói: âCà ng là thá»i Äiá»m như thế nà y thì cà ng phải tá»nh táo lại, dù là luôn bá» anh ta tÃnh toán, cÅ©ng phải ngược gió láºt bà n thắng.â â Cho dù luôn bá» anh ta tÃnh toán, cÅ©ng phải ngược gió láºt bà n thắng. Câu nói sau cùng, giá»ng như chiếc búa gõ và o Äầu, khiến Khúc Nhất Huyá»n bắt ÄÆ°á»£c má»t tia tá»nh táo từ trong Äá»ng há»n Äá»n trưá»c mắt. Cô dùng sức nhắm mắt lại, ép buá»c bản thân thả lá»ng Äại não trong ba giây. Ba giây sau, cô má» mắt ra, ngón tay lạnh buá»t nắm chặt lòng bà n tay cá»§a anh: âVương Khôn Äã từng là m công viá»c nà y, váºy hắn ta nhất Äá»nh biết rõ Äá»a hình. Hắn luôn nháºn ân huá» cá»§a Bà nh Thâm, giúp anh ta là m không Ãt chuyá»n, lần nà y cÅ©ng giá»ng váºy, chắc hẳn cho là mình vá»i Bà nh Thâm là ngưá»i trên cùng má»t thuyá»n. Ưu thế cá»§a Bà nh Thâm là biết rõ Äá»a hình cá»§a núi tuyết.â Cá» Yếm không nháºn Äiá»n thoại. Tình huá»ng như thế nà o có thá» khiến cho anh ta ngay cả Äiá»n thoại cÅ©ng không tiếp ÄÆ°á»£c? Bà nh Thâm thì sao? Anh ta Äã chá» cho Cá» Yếm Äến sông bÄng, con ÄÆ°á»ng Äến Äầm lầy Mê Vụ nà y vì sao lại cỠý xóa Äi hà nh tung, khiến cô như con ruá»i không Äầu chá» có thá» bó tay chá» á» tại chá»? Cô nghÄ© không ra Äáp án, nhưng bây giá» lại rất bức thiết, nếu chá» Äợi á» chá» nà y, vÄ©nh viá»
n sẽ không có Äáp án. Cô nâng mắt, trong Äầu giá»ng như Äá»t nhiên thông suá»t, có má»t sợi manh má»i nhanh Äến mức giá»ng như là cá chuá»n má»c cánh, không chá» cô thấy rõ Äã vèo má»t cái không thấy bóng dáng. Cảm giác không biết miêu tả như thế nà o vây chết cô á» trong lá»ng giam là m cho cô như có lá»a thiêu Äá»t ngÅ© tạng, cô kìm nén Äá»ng lá»a không có chá» phát, tá»±a như trút giáºn tháo kÃnh râm xuá»ng quÄng ra ngoà i giao lá». Cái quÄng nà y, là m cá» dại khô héo ven ÄÆ°á»ng ngoáng má»t cái bá» dạt xuá»ng lá» ra má»t thứ bá» cá» dại che giấu⦠má»t tấm bia chá» ÄÆ°á»ng. Khúc Nhất Huyá»n khẽ giáºt mình. Ãnh há»ng xẹt qua trưá»c mắt kia lặp Äi lặp lại trong Äầu mấy lần, xác nháºn bản thân không nhìn lầm, cô bưá»c nhanh lên, Äẩy hòn Äá bá» Äám cá» dại che giấu má»t tia không lá»t. Lần nà y, cô rá»t cục thấy rõ. Bia Äá Äứng sưÌng sưÌng Æ¡Ì ven ÄÆ°á»ng nà y, nói nó là bia chá» ÄÆ°á»ng, nó cÅ©ng không hợp quy tắc. Không phải là bia ná»n trắng chữ Äá» trên quá»c lá», cÅ©ng không phải bia ná»n trắng chữ xanh trên ÄÆ°á»ng Äi vá» tá»nh, ngay cả bia ná»n trắng chữ Äen cÅ©ng khác nó rất nhiá»u. Nó chá» trông giá»ng má»t bảng chá» ÄÆ°á»ng, ná»n Äá» chữ trắng, viết â Tạp à Há». Tạp à Há» không khó lý giải. Bà nh Thâm Äã từng nói trên núi tuyết nà y có sông bÄng, âTạp à Há»â nà y tám chÃn phần mưá»i chÃnh là tên cá»§a sông bÄng á» bên kia, vá» phần tại sao biá»n báo giao thông má»c mạc như váºy bỠẩn nấp⦠Sợ là muá»n bắt chưá»c tiêu chà khảo sát Äá»a lý Tam Giang Nguyên, chá» má»t tấm bia Äá nho nhá», giá»ng như kiá»u âTừng du lá»ch qua Äâyâ. Cánh cá chuá»n xẹt qua Äầu rá»t cục bá» cô má»t tay nắm lấy, cô nhặt kÃnh râm lên, quét Äi á»§ dá»t nôn nóng vừa nãy, cô cắn môi dưá»i cưá»i Äến Äắc ý: âVừa muá»n Äi sông bÄng, lại có ngay cái chá» ÄÆ°á»ng cho em.â Phó Tầm báºt cưá»i, cầm bà n tay bá» Äông cứng Äến Äá» bừng cá»§a cô bá»c trong lòng bà n tay chà xát. Äá» cao cá»§a núi tuyết so vá»i mặt biá»n Äã gần Äến nÄm, sáu ngà n mét, trên núi có bão tuyết nên nhiá»t Äá» thấp, trong hoà n cảnh không có gì Äá» che tuyết chắn gió hay thiết bá» sưá»i ấm, chá» là xoa tay hà hÆ¡i, nhiá»t lượng vẫn bá» xói mòn rất nhanh. Anh không muá»n hắt bát nưá»c lạnh cho cô trong giá» phút nà y, nhưng không thá» không nhắc nhá»: âChưa hẳn con ÄÆ°á»ng nà y là chÃnh xác.â âKhái niá»m bia chá» ÄÆ°á»ng em dẫn ÄÆ°á»ng chuyên nghiá»p chắc chắn Äã biết, cÆ¡ há» là má»t cây sá» có má»t cái, nÆ¡i nà y chưa chắc là Äầu nguá»n, khả nÄng chá» là má»t trong sá» các bảng chá» ÄÆ°á»ng.â âNhưng so vá»i Äứng á» Äây không có phương hưá»ng, không bằng thuáºn theo con ÄÆ°á»ng nà y Äi qua nhìn má»t chút, có lẽ là ý trá»i?â Câu nói sau cùng kia, anh cắn chữ máºp má», có ý riêng. Khúc Nhất Huyá»n chợt nhá» lại ban Äầu lúc á» Äôn Hoà ng, anh nhất Äá»nh phải giao ngá»c bá»i Câu Vân cho cô giữ cÅ©ng nói rằng là duyên Äã Äá»nh. CuÌng kỳ, lúc ấy rõ rà ng cô không muá»n có má»t chút dÃnh lÃu quan há» nà o vá»i anh, ngay cả ý tưá»ng ngá»§ má»t giấc cÅ©ng chưa manh nha⦠Nhưng trong thá»i gian ngắn ngá»§i, không chá» á» vá»i anh, tháºm chà ngá»§ cuÌng ngá»§ luôn rá»i. Nhân sinh vô thưá»ng. Khúc Nhất Huyá»n sá» sá» chóp mÅ©i, bên tai không biết là bá» lạnh hay là nóng dần dần Äá» bừng lên. Cô quay ngưá»i ném gÄng tay bá» kẹp á» dưá»i cánh tay và o trong ngá»±c anh, tức giáºn vung ra hai chữ: âLên xe.â ChÃnh cô không cảm thấy, so vá»i tác phong cứng rắn lúc bình thưá»ng, sắc mặt cá»§a cô lúc ném gÄng tay khi nãy giá»ng như là nÅ©ng ná»u giáºn dữ. Mặt mà y kia, bất ká» là nằm ngang dá»±ng thẳng, hung hÄng hay là nhu hòa, và o mắt Phó Tầm tất cả Äá»u là thiên kiá»u bá má», phong tình vạn chá»§ng. ** ** ** Sau khi lên xe. Khúc Nhất Huyá»n lên sá», câÌt bươÌc, Äầu xe Äảo qua Äám cá» dại trên giao lá», chèn cá» dán và o phÃa bên phải ÄÆ°á»ng nhá». Con ÄÆ°á»ng nhá» trưá»c mắt nà y hiá»n nhiên là Ãt ngưá»i lui tá»i, cá» dại ráºm rạp. Con ÄÆ°á»ng chá» rá»ng bằng má»t chiếc xe xóc nảy Äến mức nà o tất nhiên cÅ©ng tá»± hiá»u ÄÆ°á»£c. Trên ÄÆ°á»ng lại tÃch tầng tuyết tháºt dà y, không có xe dò ÄÆ°á»ng á» phÃa trưá»c, toà n bá» phải dá»±a và o Khúc Nhất Huyá»n tá»± tìm tòi. Gió thá»i tuyết. Tuyết rÆ¡i trên kÃnh chắn gió rá»i nhanh chóng hóa thà nh nưá»c, ngưng tụ thà nh má»t ÄÆ°á»ng cong dá»c theo kÃnh chảy xuá»ng. Cần gạt nưá»c lần lượt quét Äi kẻ cầm Äầu khiến cá»a xe bá» má» Äi, xung quanh hoà n toà n yên tÄ©nh, gió êm sóng lặng. Theo lý thuyết, trong rừng sâu núi thẳm yên tÄ©nh trá»ng trải là chuyá»n bình thưá»ng. Nhưng vì không liên lạc vá»i Cá» Yếm ÄÆ°á»£c nên trong lòng cô lo sợ, suy Äoán kỹ má»i chuyá»n, luôn cảm thấy Äây là vẻ yên tÄ©nh trưá»c bão táp. Lúc Phó Tầm á» cạnh cô, lúc nà o cÅ©ng ÄỠý Äến cô, thấy cô không tá»± giác khóa mi, lại thả lá»ng, rá»i lại khóa. Tay cầm tay lái lúc lên lúc xuá»ng, thá»nh thoảng bấm nút khuất sáng hai lần, Äoán là trong lòng cô phiá»n muá»n, bá» phân tâm. Äà nh má» miá»ng nói: âÄi ÄÆ°á»£c má»t cây sá» thì dừng xe lại, anh xuá»ng xe xem ven ÄÆ°á»ng có bia chá» ÄÆ°á»ng không.â Khúc Nhất Huyá»n hoà n há»n, gáºt Äầu: âÄÆ°á»£c.â Phó Tầm còn nói: âSau khi anh xuá»ng xe, Äừng tắt máy, duy trì trạng thái phanh.â Lần nà y, Khúc Nhất Huyá»n rá»t cục có phản ứng: âAnh sợ Bà nh Thâm mai phục á» ven ÄÆ°á»ng?â âAnh sợ có tình huá»ng Äá»t phát.â Khúc Nhất Huyá»n âà â má»t tiếng, lại há»i: âNếu xảy ra tình huá»ng Äá»t phát kia, anh còn á» ngoà i xe, em nên bá» anh chạy hay là chá» anh lên xe?â Câu há»i nà y cá»§a cô rất nghá»ch ngợm, rõ rà ng là muá»n gây sá»±. Phó Tầm vẩy mi má»t cái, nói: âNgứa da, muá»n bá» gãi hay sao?â
Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com
Báo lỗi chương