Ánh Sao Lọt Vào Gió Cát
Edit: Tuyết Phù Dung + Beta: Riêu
Lúc Khúc Nhất Huyá»n lại vén rèm và o lá»u, cả khuôn mặt âm trầm như muá»n nhá» nưá»c.
Cô không nói má»t lá»i ngá»i trên ghế, má»t Äôi mắt nhìn chằm chằm Quyá»n Khiếu má»t lúc lâu, há»i: âAnh cam Äoan má»i câu nói cá»§a anh trưá»c Äó Äá»u là tháºt?â
Quyá»n Khiếu thấy cô không tin, gấp gáp: âNếu cô không tin thì bây giá» tôi lại hứa hẹn mấy trÄm lần cô cÅ©ng vẫn sẽ không tin.â Hắn như muá»n chÆ¡i trò vô lại, ngá»i bá»t xuá»ng mặt Äất, thì thầm nói: âTôi thấy cô chÃnh là láºt lá»ng, không muá»n ÄÆ°a tôi Äi xuá»ng.â
âMuá»n Äi xuá»ng?â Khúc Nhất Huyá»n cháºm rãi lắc Äầu: âHiá»n tại chá» sợ còn chưa ÄÆ°á»£c.â
Cô hưá»ng bên ngoà i lá»u vẫy vẫy tay, rất nhanh có lÄ©nh Äá»i chạy cháºm tá»i, há»i cô có chuyá»n gì.
Khúc Nhất Huyá»n chá» chá» Quyá»n Khiếu: âDẫn ngưá»i Äi trông coi, tôi Äi phÃa sau núi tìm kiếm.â
LÄ©nh Äá»i kia mắt nhìn Quyá»n Khiếu, ai má»t tiếng, cÅ©ng không Äi, Äứng á» trong lá»u chá»p cÅ©ng không chá»p mắt Äến má»t cái nhìn chằm chằm và o hắn.
Khúc Nhất Huyá»n Äã Äứng dáºy, cô tìm kiếm gáºy leo núi, lại chá»n dao gÄm Thụy SÄ© vừa tay nhét và o trong già y leo núi. Dù sao cô cuÌng sẽ không Äi ÄÆ°á»£c quá xa, cô suy nghÄ©, lại rải rác trang bá» trong túi công nÄng cá»§a áo jacket la bà n cùng há» thá»ng Äá»nh vá».
Phó Tầm thấy cô Äặt chÃnh mình á» ngoà i kế hoạch, lúc cô nghiêng ngưá»i Äeo dây Äeo bình nưá»c ấm lên lưng, anh ÄÆ°a tay nắm lấy, chÄm chú giữ lại cá» tay cô: âEm muá»n má»t mình Äi dò ÄÆ°á»ng?â
âEm không Äi xa.â Mắt Khúc Nhất Huyá»n ra hiá»u miá»ng vết thương cá»§a anh: âMiá»ng vết thương cá»§a anh vừa bá» xé rách, á» trong doanh Äá»a Äợi, chá» chÃnh thức bắt Äầu lục soát cứu viá»n lại nói.â
Phó Tầm nghiêm mặt, lá»±c cầm cá» tay cô buông lá»ng, cuÌng Äứng dáºy Äeo trang bá»: âEm cảm thấy viá»c nà y coÌ thÃªÌ thương lượng?â
Anh thân cao, dáng ngưá»i thon dà i, Äứng lên có thá» Äụng tá»i Äèn trần trong lá»u vải lá»n, ánh Äèn kia lung lay hai caÌi trên Äá»nh Äầu anh, khiến khuôn mặt anh trá» nên cà ng lạnh lẽo cứng rắn kiên quyết.
Nhìn⦠là rất không thỠthương lượng.
Khúc Nhất Huyá»n từ trưá»c Äến nay tôn trá»ng quyết Äá»nh cá»§a anh, không can thiá»p cuÌng không kiên trì, chỠôm tay nhìn, há»i: âAnh xác Äá»nh tình trạng cá»§a anh có thá»?â
Phó Tầm quay Äầu, ánh mắt nặng ná», lá» ra cảm giác không ÄÆ°á»£c xÃa và o: âÄây không phải trèo lên Äá»nh Everest, yêu cầu trạng thái thân thá» nhất Äá»nh phải Äiá»u chá»nh Äến tá»t nhất. Doanh Äá»a á» Äây, có vấn Äá» tùy thá»i coÌ thÃªÌ trá» xuá»ng rút lui. Nhưng em muá»n Äi, Äây chÃnh là lý do anh không thá» không Äi.â
Anh gắn xong má»t kiá»n trang bá» cuá»i cùng và o túi, ÄÆ°a gÄng tay cho cô: âCÅ©ng không cần dẫn ngưá»i theo, anh Äi cùng em.â
Khúc Nhất Huyá»n tá»± nháºn chÃnh mình cùng Phó Tầm Äá»u không phải ngưá»i dá»
nóng Äầu, có anh dẫn ÄÆ°á»ng, so mang bất kỳ má»t lÄ©nh Äá»i nà o có kinh nghiá»m lục soát cứu viá»n trên núi cao Äá»u có hiá»u suất cao hÆ¡n nhiá»u.
Cô không há» phản Äá»i, nháºn bao tay Äeo lên, dẫn Äầu xá»c rèm vải ra ngoà i.
** ** **
Theo lá»i Quyá»n Khiếu, vá» trà phÃa sau bá»nh xá Äúng là có con ÄÆ°á»ng mòn.
Phó Tầm lúc ấy không thá» dò xét Äến, má»t là bá»i vì Äầu ÄÆ°á»ng mòn nà y là kiá»u báºc thang ngược lên sưá»n Äá»i, hai bên báºc thang bao trùm thảm thá»±c váºt tươi tá»t, cÆ¡ há» che giấu tất cả tung tÃch; hai là bá»i vì trên núi tuyết rÆ¡i không ngừng, Äã sá»m che giấu hà nh tung cá»§a mấy ngưá»i.
Tuyết lá»n ngáºp núi, dưá»i tầm nhìn cá»§a loại khà trá»i ác liá»t nà y muá»n truy tìm ÄÆ°á»£c hà nh tung Bùi Vu Lượng, không khác mò kim Äáy biá»n.
Bá»i váºy, Khúc Nhất Huyá»n cÄn bản không nghÄ© Äến coÌ thÃªÌ Äi bao xa.
Leo lên ÄÆ°á»ng mòn, là má»t ÄÆ°á»ng núi hoang tÃch. ÄÆ°á»ng núi do Äá vụn chá»ng chất tạo thà nh, nhìn hẳn là trưá»c kia Äá»i thÄm dò má» Äá»a chất vì lá»i tắt Äi thuáºn tiá»n hÆ¡n, nên Äã tiết kiá»m thá»i gian khai thác con ÄÆ°á»ng mòn nà y.
Sau khi Khúc Nhất Huyá»n theo má»t Äoạn ÄÆ°á»ng, trong dá»± liá»u⦠không thu hoạch ÄÆ°á»£c gì.
Cô nhìn vá» phÃa ÄÆ°á»ng quá»c lá» lên núi cách Äó hÆ¡n nÄm mươi mét, hÆ¡i kéo xuá»ng khẩu trang, há»i Phó Tầm: âAnh cảm thấy Giang Doãn có thá» có má»t ná»a trà thông minh cá»§a em, biết dá»c theo ÄÆ°á»ng lưu cái ký hiá»u gì Äó hay không?â
Phó Tầm quay Äầu, ánh mắt dưá»i kÃnh bảo há» rÆ¡i và o trên mặt cô, lắc Äầu: âCô ta không lưu ÄÆ°á»£c.â
âQuyá»n Khiếu bá» bá» rÆ¡i là bá»i vì Äá»i vá»i Bùi Vu Lượng mà nói, hắn Äã không còn giá trá» lợi dụng. Giữ lại hắn, sẽ chá» tiêu hao váºt tư và lương thá»±c dá»± trữ. Giang Doãn thì khác, cô ta là con tin, thá»i khắc nguy cấp có thá» trá» thà nh lá bùa há» thân ÄôÌi má»t cái mạng cho hắn.â
Anh ÄÆ°a tay, vòng qua eo cô nhấc lên, giúp cô leo lên thá»m Äá, tiếp tục nói: âLưu lại Quyá»n Khiếu có rá»§i ro, Bùi Vu Lượng không có khả nÄng chưa từng suy xét. Nếu hắn Äã bá» rÆ¡i, váºy nói lên hắn Äã là m xong chuẩn bá» khả nÄng bá» bại lá». Nêu lại Äá» cho Giang Doãn ra bên ngoà i truyá»n lại tin tức, những tin tức kia em cảm thấy có mấy phần có thá» tin?â
Phó Tầm che chá» cô Äi á» phÃa trưá»c, anh Äi theo sau lưng Khúc Nhất Huyá»n, bảo há» cô Äến giá»t nưá»c không lá»t.
Khúc Nhất Huyá»n quay ngưá»i khó khÄn, cÅ©ng chá» có thá» tiếp tục má»t ÄÆ°á»ng tục leo lên trên: âEm Äã nói chuyá»n Äiá»n thoại vá»i Viên Dã, cáºu ta nói vá»i em, từ má»t tuần trưá»c Vương Khôn Äã không còn á» Äôn Hoà ng.â
ÄÆ°á»ng núi u ám, cô Äi cháºm rãi, lúc từ trong rừng xuyên ra, cô má»i Äá»t nhiên phát giác, Äầu ÄÆ°á»ng nhá» nà y là thẳng tá»i ÄÆ°á»ng quá»c lá» vòng quanh núi Äiá»m trung chuyá»n tá»i doanh Äá»a thứ hai.
Cách má»t ÄÆ°á»ng xe chạy, giữa núi rừng á» bá» bên kia lá» má» Äứng lặng những gian nhà nhá» cao thấp Äan xen, trong ánh sáng nắng sá»m Ãt á»i, mặt tưá»ng những cÄn nhà má»t tầng thấp bé lá» ra cảm giác thảm Äạm tái nhợt. Trong những bức tưá»ng Äã bong ra từng mảng kia, tháºm chà có thá» thấy ÄÆ°á»£c tấm gạch ngói mà u và ng, từng tấm từng tấm, kết cá» bùn.
Cô quay Äầu, cùng Phó Tầm liếc nhau má»t cái.
Cách kÃnh bảo há», hai ngưá»i Äá»u nhìn không thấu ánh mắt sau thấu kÃnh. Nhưng cái nà y cÅ©ng không hỠảnh hưá»ng Khúc Nhất Huyá»n từ bóng dáng lặng im trầm láºp cá»§a anh nhìn ra ÄÆ°á»£c Äá»ng dạng kinh ngạc.
Tư liá»u công khai cá»§a ngá»n núi tuyết nà y chá» có má»t bá» pháºn rất nhá». Ngoại trừ là má»t cái quặng má», nÄm chÃn mấy sá»a ÄÆ°á»ng quá»c lá» vòng quanh núi Äá» thuáºn tiá»n cho viá»c lấy quặng ra ngoà i, tư liá»u có thá» tìm tá»i thá»±c sá»± là có hạn.
Äây là còn chưa tá»i quặng má», chá» là dá»c theo ÄÆ°á»ng trung chuyá»n doanh Äá»a. Nếu không phải tá»± mình lên núi, thấy ÄÆ°á»£c trưá»c mắt hết thảy, khả nÄng chưa chắc Äã biết ÄÆ°á»£c quy mô lấy quặng lúc Äó sẽ to lá»n như thế.
Khúc Nhất Huyá»n Äứng tại chá» không nhúc nhÃch.
Trên eo, là hai tay Phó Tầm ÄÆ°a tá»i, nhẹ nhà ng ôm vá» sau má»t cái, cô Äã an vá» trên hòn Äá nhô ra trên vách núi.
âViá»c nà y, cần báo cáo vá»i Cá» Yếm và Bà nh Thâm.â Anh Äẩy kÃnh bảo há» lên gác trên mÅ© chá»ng tuyết, thấp giá»ng nói: âVương Khôn xuất hiá»n Äá»t nhiên, cần Äá» phòng có trá.â
âEm cuÌng nghÄ© như váºy.â Cô quay Äầu, nhìn quang cảnh doanh Äá»a dưá»i ánh bình minh như phá»§ má»t tầng sương mù, nói: âChá» bá»nh xá tất cả vÄn kiá»n tư liá»u không phải Äã mang Äi thì là bá» tiêu há»§y, không có Äạo lý trong ngÄn kéo vừa vặn thả má»t quyá»n sá» bút ký công viá»c còn có tên cụ thá».â
âEm không tin trùng hợp.â
Phó Tầm còn có chút suy nghÄ© không giá»ng cô.
âCòn nhá» anh Äã từng nói vá»i em, anh Äã từng xem toà n bá» tư liá»u vÄn kiá»n cứu viá»n Giang Nguyên. NÄm Äó là m lÄ©nh Äá»i cá»§a Äá»i xe, Äêm Äó Bà nh Thâm cùng Äá»i viên tuần núi cùng nhau tham dá»± lần thứ nhất truy tìm lục soát cứu viá»n, hẳn là sẽ trá»±c tiếp chÃnh mắt trông thấy tư liá»u nhiá»u nhất. Nhưng những vÄn tá»± ghi chép bên trong kia, liên quan tá»i những miêu tả và suy Äoán cá»§a Bà nh Thâm Äá»i vá»i sá»± kiá»n Giang Nguyên, tất cả Äá»u là Äứng á» góc Äá» cá»§a Giang Nguyên Äi phân tÃch. Tá»· như: Äêm Äó cảm xúc cô ấy không tá»t; cưá»ng Äiá»u thân pháºn cô ấy vừa tá»t nghiá»p Äại há»c và hưá»ng tá»i cùng không hiá»u rõ Khả Khả Tây.â Anh dừng lại, thanh âm bá»ng nhiên giảm thấp xuá»ng há»i cô: âGiá»ng có ngưá»i Äang Äùn Äẩy trách nhiá»m hay không?â
Khúc Nhất Huyá»n nhÃu mà y: âà cá»§a anh là , trong sá»± kiá»n Giang Nguyên mất tÃch nà y nhất Äá»nh phải có má»t bên chá»u trách nhiá»m lá»n nhất. Có ngưá»i cỠý Äẩy trách nhiá»m cho bản thân Giang Nguyên, Äá» là m nhạt hiá»m nghi cá»§a chÃnh mình, Äá» dá»
bá» Äứng ngoà i cuá»c?â
Suy Äoán nà y nÄm Äó Khúc Nhất Huyá»n không phải là không có, chẳng qua là lúc Äó cô xuất phát từ Bà nh Thâm là vì cứu vá»t thanh danh Äá»i xe, thêm nữa trong sá»± kiá»n nà y Bà nh Thâm Äã biá»u hiá»n hết toà n lá»±c lục soát cứu viá»n, cÅ©ng không truy cứu Äến cùng.
âChá» nhìn má»t cách ÄÆ¡n thuần thì không có Äiá»m Äáng ngá».â Phó Tầm thay cô dá»±ng lên cỠáo chá»ng gió, nói: âTrong sá»± kiá»n Giang Nguyên mất tÃch, cô ấy ÄÃch xác là Ỡtrưá»c mắt bao ngưá»i tá»± mình lái xe rá»i Äi, sau Äó rá»t cuá»c không còn ai thấy cô ấy nữa. Cô ấy không có cách nà o vì chÃnh mình chứng minh cái gì, tất cả ác ý phá»ng Äoán Äá»u không có ngưá»i chứng thá»±c, dần dà liá»n biến thà nh sá»± tháºt. Em hoà i nghi Giang Nguyên mất tÃch có ẩn tình khác, nhưng ngưá»i khác sẽ chá» cảm thấy em là bá»i vì áy náy hoặc không chấp nháºn ÄÆ°á»£c hiá»n thá»±c bạn em mất tÃch, má»i má»t má»±c liên há» má»i chuyá»n vá»i nhau.â Anh dừng má»t chút, lúc lại má» miá»ng, nói trúng tim Äen: âCó giá»ng lần nà y hay không?â
âEm vừa hoà i nghi Bà nh Thâm, liá»n bắt Äầu liên tiếp xuất hiá»n nhân tá» quấy nhiá»
u. Thà dụ như, em từ nháºn Äá»nh ban Äầu tin tưá»ng không nghi ngá» chứng minh Bà nh Thâm không có mặt á» chá» á» Äến dần dần dao Äá»ng, lại thêm bằng chứng từ chá» Cá» Yếm và ông chá»§ tiá»m trái cây, có phải em Äã thay Bà nh Thâm tìm ÄÆ°á»£c lý do thoát tá»i hay không? Em có phải nghĩ⦠chá» cần ngà y Äó ngưá»i Äến doanh Äá»a cấu kết vá»i Bùi Vu Lượng là m viá»c xấu không phải Bà nh Thâm, váºy toà n bá» suy Äoán cá»§a em sẽ không thà nh láºp?â
Không có ánh sáng, cái Äèn pin duy nhất cuÌng Äã cất trong túi áo jacket.
Nhưng dù cho không có ánh sáng, cô cÅ©ng có thá» rõ rà ng thấy ÄÆ°á»£c anh á» trưá»c mặt mình, như là khắc á» sâu trong óc, không cần ánh sáng, không cần táºn lá»±c tìm kiếm, anh Äang á» trưá»c mắt, có thá» chạm tay tá»i.
âEm còn cần chút thá»i gian Äá» là m rõ.â Khúc Nhất Huyá»n trầm ngâm má»t tiếng: âChá» là em còn chưa nghÄ© thấu Vương Khôn á» trong chuyá»n nà y⦠Hoặc là trong sá»± kiá»n Giang Nguyên mất tÃch kia, Äến cùng là Äóng vai trò nhân váºt gì. Chá»§ Äạo, hay là tòng phạm.â
Anh bá»ng nhiên cưá»i nhẹ má»t tiếng, há»i: âMuá»n Äi ÄÆ°á»ng tắt không?â
Khúc Nhất Huyá»n khẽ giáºt mình, láºp tức hiá»u ÄÆ°á»£c: âAnh muá»n trá»±c tiếp nói cho em Äáp án?â
Phó Tầm nói: âCó cái gì không thá»?â
Ngắn ngá»§i má»t câu, lại xá»p giòn lại trêu chá»c.
Khúc Nhất Huyá»n lần Äầu tiên cảm nháºn ÄÆ°á»£c Äi theo Phó Tầm là chuyá»n chÃnh xác cỡ nà o.
Ãnh mắt cá»§a cô khẽ cong, cắn bao tay cá» xuá»ng nhét và o trong túi, Äôi tay kia lạnh buá»t, từ bên cạnh tai cá»§a anh vươn và o phần gáy sưá»i ấm: âAnh nà y gá»i là dung túng, vá» sau dưỡng thà nh vạn sá»± em Äá»u không muá»n Äá»ng Äến Äầu óc, toà n theo thói quen dá»±a và o anh, Äá» em xem anh kết thúc như thế nà o.â
âCó cái gì không tá»t?â Ngữ khà cá»§a Phó Tầm còn rất ÄÆ°Æ¡ng nhiên: âAnh Äang lo ngưá»i phụ nữ cá»§a anh quá Äá»c láºp, anh chÃnh là muá»n vì cô ấy móc tim móc phá»i còn phải vắt hết óc.â
Khúc Nhất Huyá»n lưá»m anh: âLúc trưá»c anh theo Äuá»i em cÅ©ng không có thấy anh xum xoe như thế.â
NghÄ© như váºy, Äá»t nhiên cảm thấy có chuÌt thua thiá»t. Cô còn chưa hưá»ng thụ ÄÆ°á»£c máy in tiá»n theo Äuá»i Äến vui vẻ, là m sao Äã Äi theo chứ?
âAnh là ngưá»i tương Äá»i Ãch ká»·.â Anh thấp giá»ng: âChá» thÃch Äá»i tá»t vá»i ngưá»i thuá»c vá» mình.â
Ngữ khà cá»§a anh rõ rà ng là Äùa giỡn, nhưng Khúc Nhất Huyá»n lại nghe ra má»t tia thâm tình giấu á» nÆ¡i sâu nhất.
Cô nâng mắt, nhìn anh ná»a ngà y, má»i nói: âAnh rõ rà ng là nói em.â
Phó Tầm Äá»i vá»i cô dung túng, Äá»i vá»i cô trả giá, Äá»i vá»i cô tháºn trá»ng từng bưá»c, cô không phải không phát hiá»n. Trưá»c khi chưa xác Äá»nh tâm ý, trưá»c khi chưa hạ quyết tâm, trưá»c khi chưa bá» hoà n toà n Äả Äá»ng, cô cÅ©ng không cảm thấy mình sẽ bá» má»t ngưá»i Äà n ông rà ng buá»c.
Äá»ng tÃnh có thá», Äá»ng tâm không ÄÆ°á»£c.
Chá» tiếc, cô Äến cùng không phải ngưá»i có trái tim kiên cá» như sắt.
CÅ©ng may, ngưá»i Äà n ông kia cÅ©ng không phải ngưá»i bình thưá»ng.
** ** **
Cô cong môi, tay Äã sưá»i ấm má»i vừa thuáºn cỠáo cá»§a anh chuá»n ra, muá»n Äi vuá»t ve môi anh. Lòng bà n tay vừa Äá» lên khóe môi anh, nÆ¡i xa lại có ánh Äèn xuyên thấu qua tuyết lá»n trên núi, thẳng tắp Äánh và o phÃa trưá»c trên vách núi Äá ÄÆ°á»ng núi.
Ãnh Äèn kia vừa chuyá»n, sau má»t cái chá»p mắt biến mất, Phó Tầm âXuỵtâ má»t tiếng, táºp trung Äi nghe.
Có má»t chiếc viá»t dã, Äá»ng cÆ¡ ná» vang, Äang dá»c theo ÄÆ°á»ng núi uá»n lượn nhanh chóng tiến lên. Tá»c Äá» kia so vá»i trên ÄÆ°á»ng bằng không tÃnh là nhanh, nhưng trên loại ÄÆ°á»ng trÆ¡n trượt ngà y tuyết nà y, khi ÄÆ°á»ng xá không tá»t, lại giá»ng như con ngá»±a hoang thoát cương tiến lên cao tá»c.
Vách núi vừa vặn che Äáºy bóng dáng cá»§a Khúc Nhất Huyá»n và Phó Tầm.
Cô ngá»a Äầu, ghé mắt, á» chá» ngoặt có má»t chiếc viá»t dã mà u Äen, dáng xe hung mãnh, Äang lao tá»i.
Äi tá»i ÄÆ°á»ng rẽ, cá»a sá» xe viá»t dã ná»a má», từ ghế lái bắn ra má»t Äầu Äiếu thuá»c. Tà n thuá»c rÆ¡i xuá»ng Äất, tia lá»a tung tóe chạy vá»i hưá»ng trong sÆ¡n cá»c, rất nhanh bỠép tắt trên mặt tuyết.
Mà chiếc viá»t dã kia, cá»a sá» xe kéo lên, chặn kÃn mÃt chá» lá» ra ná»a gương mặt Äà n ông.
Ấn ÄÆ°á»ng Khúc Nhất Huyá»n nhảy lên má»t cái, toà n bá» trái tim giá»ng bá» má»t Äôi tay xiết chặt xoa nắn.
Cô mÃm môi, má»t ÄÆ°á»ng ÄÆ°a mắt nhìn chiếc viá»t dã kia cá»±c nhanh trôi Äi qua ÄÆ°á»ng rẽ. Bánh sau nghiá»n lên Äá vụn trên Äất tuyết phát ra âm thanh nhấp nhô không nhẹ không nặng, cuá»i cùng bùm má»t tiếng Äi và o trong sÆ¡n cá»c.
Trên núi tuyết má»i âm thanh Äá»u yên tÄ©nh, chá» có tiếng Äá»ng cÆ¡ từ xa Äến gần, lại từ gần Äến xa, dần dần Äi mất.
Ãnh Äèn xe kia theo ÄÆ°á»ng quá»c lá» vòng quanh núi uá»n lượn, từng Äợt khói bụi bá»c lên, thẳng Äến hoà n toà n biến mất không thấy, Khúc Nhất Huyá»n má»i há»i phục tinh thần lại.
Cô nhìn qua vùng núi cao giá»ng như ngưng kết vạn trượng huyá»n bÄng, há»i tưá»ng lại gương mặt thoáng nhìn thấy trên ÄÆ°Æ¡Ìng nuÌi vá»i và ng kia, dùng sức mấp máy môi.
Phó Tầm thu tầm mắt lại, lòng bà n tay cá» xát ấn ÄÆ°á»ng nhÃu chặt cá»§a cô, trầm giá»ng nói: âLà Bà nh Thâm.â* Tác giả có lá»i muá»n nói: Hôm nay có viá»c, sá»m má»t chút gõ xong sá»m má»t chút Äá»i má»i ~
Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com