Ẩn Hôn Với Ảnh Đế

Chương 38:



Tề Chân xoa đôi mắt, cô mặc váy ngủ màu trắng ren đi đến trước mặt anh.

Mắt cá chân cô tinh tế mà tái nhợt, nhìn qua có chút mệt nhọc, đuôi mắt có chút phiếm hồng, muốn đánh ngáp.

Dụ Cảnh Hàng đem cô ôm lại đây, để cô đạp lên trên dép lê của mình: “Lại không chịu mang giày, có phải hay không có chút không ngoan?”

Tề Chân nhéo cánh tay rắn chắc của anh, cô nhón chân, ngửa đầu mềm mại nhìn anh.

Chân cô mềm mại, trắng nõn mà nhỏ nhắn nhìn như là búp bê Tây Dương, đạp lên dép lê anh cũng không có trọng lượng gì, ngón chân nhỏ nhắn hồng nhuận cuộn lại.

Anh có chút rung động rất nhỏ, hô hấp âm trầm, chậm rãi để áp chế dục vọng bên trong thân thể.

Mặc dù đạp lên trên giày của anh nhưng Tề Chân vẫn là so với anh lùn rất nhiều, cô không thể không thực nỗ lực ngẩng đầu nhìn anh.

Chính là Dụ Cảnh Hàng biết không cười vào thời điểm này có vẻ có chút lãnh đạm, làm cô sẽ càng thêm dính người.

Tề Chân bắt lấy vạt áo anh, sau đó thật cẩn thận hướng vào trong lòng n.g.ự.c dựa.

Cô tinh tế ngửi ngửi một chút, nghe thấy trên người anh có hương vị thoải mái thanh mát mà trầm ổn, cô nhịn không được mà cọ cọ.

Lò vi ba “Đinh” một tiếng, Dụ Cảnh Hàng liền đem cô một phen bế lên đài.

Tề Chân bắt đặt tay ở trên đầu gối ngoan ngoãn ngồi, xem anh cong lưng, đem sữa bò ấm áp lấy ra tới, rồi cúi đầu thử thử độ ấm mới đem ly pha lê đưa cho cô cầm.

Tề Chân dùng chân non mềm quơ quơ, sau đó ngửa đầu nhìn anh: “Chính là em nghĩ sẽ uống Coca.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Dụ Cảnh Hàng thay đổi chỉ tay cầm ly sữa bò, nhìn nhìn thời gian lại nói tiếp: “Không uống liền ngủ.”

Mê Truyện Dịch

Tề Chân mếu máo, vẫn là ngoan ngoãn cúi đầu đem sữa bò uống lên, bên miệng là một vòng râu mèo nhỏ.

Cô bỗng nhiên lại cao hứng lên, kéo kéo ống tay áo anh: “Em về sau buổi tối mỗi ngày uống sữa bò, có phải hay không còn có thể cao thêm?”

Dụ Cảnh Hàng cúi đầu nhìn cô, nhàn nhạt kéo kéo khóe môi: “Có khả năng, nhưng hy vọng không lớn.”

Tề Chân liền có chút uể oải, chống cằm nói: “Kia làm sao bây giờ? Các cô đều nói anh thích những cô gái 1m7 trở lên, nữ thần nóng bỏng môi đỏ chân dài nga, tốt nhất là dáng người của siêu mẫu, sóng gió mãnh liệt 36D, em đây chẳng phải là tất cả đều không đạt tiêu chuẩn rồi hay sao.”

Dụ Cảnh Hàng trầm mặc, tiếp nhận pha lê ly, dùng lòng bàn tay thay cô lau vết sữa, có chút bất đắc dĩ: “Em đắp nặn hình tượng cho anh là một người thích nhiều n.g.ự.c đấy à?”

Tề Chân nhìn anh, ngượng ngùng dời mắt, nhịn không được mạnh miệng lẩm bẩm: “Nhưng các cô ấy đều nói như vậy mà.”

Cô nói như vậy nhưng không có chú ý tới Dụ Cảnh Hàng nhìn cô với ánh mắt thực là ôn nhu.

Dụ Cảnh Hàng biết không thể không giải thích với cô, anh cúi người chống cái trán nhỏ của cô gái nhỏ, cùng cô chia sẻ bí mật: “Nhưng anh hiện tại lại chỉ thích Chân Chân như vậy, nên làm cái gì bây giờ? Hửm?”

Tề Chân ôm lấy cổ anh, cô cười đến như là được ăn mật đường, đôi mắt cong cong, lông mi nồng đậm, đặc biệt vui vẻ ra mặt.

Đáng yêu đến rung động lòng người nào đó.

Anh rốt cuộc nhịn không được mà cúi đầu, hôn hôn cánh môi của cô, hưởng thụ mùi hương đó.

Tề Chân cảm thấy anh là người đàn ông ôn nhu, nhưng tổng thể là có chút sơ đạm nội liễm.

Chỉ là mỗi khi hôn môi thì cô mới có thể cảm giác được rõ ràng Dụ Cảnh Hàng có bao nhiêu yêu chiều cô.


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com