Bạch Dao mặt mày xám ngoét, mềm oặt ngồi bệt xuống đất, chất vấn tôi đã phát hiện ra mọi chuyện từ khi nào.
Lúc này, người streamer đang cầm thiết bị livestream đi tới, tháo khẩu trang ra: "Có lẽ là, sau khi bà hại c.h.ế.t bố tôi đấy."
Hốc mắt Bạch Dao run lên dữ dội, cô ta mất hết lý trí bắt đầu lùi lại phía sau, vừa lắc đầu nguầy nguậy vừa lẩm bẩm không thể nào.
Tôi ngồi xổm xuống trước mặt cô ta: "Không ngờ phải không, con trai của tôi vậy mà vẫn còn sống."
8
Ký ức đau đớn mà xa xôi chợt ùa về từ 20 năm trước.
Tôi, Hạ Minh Hải, Bạch Dao, và bạn trai thiếu gia nhà giàu của tôi khi đó là Thẩm Phi, đều là bạn học cùng khóa.
Bạch Dao nhắm trúng gia sản của Thẩm Phi, thế là xúi giục kẻ si tình mù quáng là Hạ Minh Hải đi lấy lòng anh ấy.
Hạ Minh Hải và Thẩm Phi trở thành anh em chí cốt, Bạch Dao cũng tiếp cận tôi, trở thành bạn thân nhất của tôi.
Bạch Dao và Hạ Minh Hải bày mưu chuốc thuốc Thẩm Phi. Thẩm Phi tưởng mình đã phản bội tôi nên chia tay, không bao lâu sau Bạch Dao có thai, Thẩm Phi quyết định chịu trách nhiệm với cô ta.
Khi đó tôi buộc phải chia tay, Hạ Minh Hải liền nhân khoảng thời gian trống đó mà nhiệt tình theo đuổi tôi. Sau đó tôi mang thai, mẹ kế chạy đến tận trường làm nhục tôi, Hạ Minh Hải đã đứng ra nói đó là con của anh ta.
Cả hai chúng tôi đều biết, đứa bé đó chắc chắn là của Thẩm Phi.
Nhưng tôi không muốn phá hoại hạnh phúc của người khác, Hạ Minh Hải đã chủ động đề nghị cưới tôi, nói rằng sẽ yêu thương con tôi như yêu tôi vậy.
Ngày tôi sinh con, khi tỉnh dậy, Hạ Minh Hải báo tin con tôi đã mất, còn Bạch Dao thì đã sinh được một cậu con trai.
Không lâu sau, công ty của Thẩm Phi phá sản, anh ấy tự sát. Bạch Dao mang theo đứa con, biến mất không rõ tung tích.
Tôi muốn đến viếng mộ Thẩm Phi, và đã trông thấy một cậu bé trai rất giống mình ở cạnh mộ anh ấy.
Cậu bé được người anh họ vừa từ nước ngoài trở về của Thẩm Phi nhận nuôi. Đứa trẻ này thông minh đến mức ngay lần đầu gặp đã đòi cùng tôi đi làm xét nghiệm ADN, kết quả chứng minh cậu bé chính là con ruột của tôi.
Cùng lúc đó, Hạ Minh Hải lại tuyên bố nhặt được hai đứa trẻ ở bên ngoài về nuôi. Tôi đã bí mật làm xét nghiệm ADN và phát hiện ra chúng chính là con ruột của Hạ Minh Hải.
Sau này, nhờ sự giúp đỡ của anh họ Thẩm Phi, chúng tôi đã từng bước tìm ra sự thật năm xưa, mới biết tất cả chuyện này đều là âm mưu của Hạ Minh Hải và Bạch Dao.
Bọn họ đã cuỗm sạch tài sản của Thẩm gia, tráo đổi con của chúng tôi.
Ngay cả Thẩm Phi cũng là do bọn họ hại chết.
Bạch Dao bỏ trốn ra nước ngoài, nhưng mỗi tháng đều gửi tiền về cho Hạ Minh Hải đúng hẹn.
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Nhưng chúng tôi vẫn không thể tìm ra cô ta, vì vậy tôi đã che giấu mối thù, ở bên cạnh chồng và con của cô ta suốt 20 năm trời.
Cuối cùng, cô ta cũng đã mắc câu.
Cô ta tự cho rằng thời gian có thể xóa nhòa ký ức của tất cả mọi người, nhưng lại quên mất rằng nơi đây vẫn còn kẻ thù của mình.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Khi sự thật hoàn toàn được phơi bày, Bạch Dao và Hạ Minh Hải suy sụp hoàn toàn, miệng lẩm bẩm: "Điên rồi! Đồ điên!"
Con trai và con gái không dám nhìn thẳng vào mắt tôi nữa, bây giờ bọn họ mới muộn màng nhận ra sự nuông chiều, dung túng trước đây của tôi đều là cố ý.
Tôi nuôi dạy chúng trở nên kiêu căng tự mãn, ngang ngược tùy hứng, nâng chúng lên thật cao, chính là để ngày hôm nay ném chúng xuống thật đau!
Tôi đối với chúng, căn bản không hề có tình yêu thương.
9
Tôi đã dùng các tội danh như trùng hôn, lừa đảo chiếm đoạt tài sản cùng nhiều tội danh khác, liên kết với chồng của Bạch Dao để khởi kiện bọn họ ra tòa.
Con trai ruột của tôi đã đưa ra bằng chứng bọn họ cấu kết sát hại Thẩm Phi, anh họ của Thẩm Phi cũng đã mời một đội ngũ luật sư chuyên nghiệp hơn, cố gắng để bọn họ phải ngồi tù mọt gông.
Sau đó, Bạch Dao và Hạ Minh Hải bị kết án tù chung thân vì nhiều tội danh.
Toàn bộ tài sản của bọn họ đều bị thế chấp, tịch thu.
Hạ Ngọc không còn nơi nào để đi, đành phải đến ở tạm nhà người anh trai cũng đang thất nghiệp.
Nhưng ngày nào họ cũng cãi vã, con dâu không chịu nổi đòi ly hôn với con trai, hai anh em họ đã liên thủ đánh cô con dâu. Người nhà cô con dâu không nhịn được đã đánh đuổi cả hai ra khỏi cửa.
Tiếng chuông năm mới vang lên, hai kẻ trưởng thành lưu lạc đầu đường xó chợ chỉ có thể ra gầm cầu tranh giành thùng giấy với những người ăn xin.
Bọn họ cố gắng tìm đến tôi, nhưng lại không có tiền nạp điện thoại, đến một tin nhắn cũng không gửi nổi.
Nghe nói sau này, vì tranh giành khúc xương thừa trong nồi lẩu người khác bỏ đi với chó hoang mà bọn họ đã bị cả đàn chó hoang cắn chết.
Bạch Dao sắp c.h.ế.t vì bệnh ung thư, còn Hạ Minh Hải thì suy sụp khi phát hiện mình cũng mắc bệnh ung thư thật rồi.
Ông ta trở nên điên điên khùng khùng, ngày nào cũng chửi rủa tất cả mọi người, thế là bị mọi người nhắm vào, ngày nào cũng bị các phạm nhân khác đánh đập. Chưa kịp c.h.ế.t vì bệnh thì vào một đêm đông lạnh giá, ông ta đã tự dọa mình đến c.h.ế.t khiếp.
Khi tôi đến thăm Bạch Dao, tóc cô ta đã rụng hết, sự giày vò của bệnh tật khiến cô ta trông già đi cả hai mươi tuổi.
Cô ta đã hấp hối, chỉ còn chút hơi tàn, chỉ có thể dùng đôi mắt nhìn tôi chằm chằm không rời.
Sau này, không biết tại sao mắt cô ta lại bị mù, ngay cả lưỡi cũng bị đông cứng đến thối rữa trong mùa đông giá rét.
Cô ta ngã vật ra đất, cơ thể co quắp c.h.ế.t trong đau đớn, bên cạnh không một bóng người.
Không biết trước khi chết, cô ta có nhớ ra Thẩm Phi cũng đã c.h.ế.t như thế này không.
Vào tiết Thanh Minh, tôi dẫn con trai đi viếng mộ cha nó. Vuốt ve tấm ảnh đen trắng trên bia mộ, tôi đặt lên đó hai quả quýt mà anh ấy thích ăn nhất.