Vốn đã hơi buồn ngủ, lúc này nhắc đến ước mơ của mình, cô lại phấn chấn tinh thần, "Em phải kiếm tiền thật nhiều! Sau này mua một căn nhà thuộc về mình."
Phó Hàn Châu nhìn cô, biết Tô Úc Nhiên phân định rất rõ ràng với anh.
Của anh là của anh...
Dù nhà anh có rộng lớn đến đâu, ở đó, cô cũng không có cảm giác an toàn.
Phó Hàn Châu nhìn cô ngốc này, đứng dậy, "Anh ra ngoài một lát."
Tô Úc Nhiên gật đầu, "Vâng."
Phó Hàn Châu ra khỏi cửa, gọi điện cho Thu Sinh, Thu Sinh đến đón anh.
Thu Sinh sau khi về nhà nghỉ ngơi một lát, lúc này đã thoải mái hơn nhiều.
Nghe thấy Phó Hàn Châu nói: "Liên hệ với chủ nhà của căn hộ Tô Úc Nhiên thuê, bảo ông ta mang sổ đỏ tới đây."
Thu Sinh nghe Phó Hàn Châu nói vậy, đáp: "Anh muốn mua lại sao? Nhưng căn nhà này rất cũ rồi, không có giá trị đầu tư."
Phó Hàn Châu nhướng mắt, liếc nhìn cậu ta, Thu Sinh lập tức hiểu ra, "Em đi làm ngay."
Phó Hàn Châu bây giờ thường làm những việc mà trước đây anh sẽ không làm.
Tất cả đều là vì Tô Úc Nhiên!
Lấy được sổ đỏ, tâm trạng Phó Hàn Châu rất tốt.
Anh ngồi trong phòng ăn, nhắn tin cho Tô Úc Nhiên, "Muốn ăn gì khuya không, anh mua mang qua cho."
Tô Úc Nhiên đáp: "Không cần đâu, em ngủ rồi."
Cô thật sự rất buồn ngủ.
Sau khi Phó Hàn Châu ra ngoài, cô đã nhanh chóng làm xong việc, rồi đi ngủ.
Tô Úc Nhiên đưa tay sờ lên trán, cảm thấy nóng ran.
Chủ yếu là, n.g.ự.c cô đau.
Hai ngày nay anh không có ở đây...
Ngực cô căng tức khó chịu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Phó Hàn Châu nói: "Nhìn xem anh mang gì đến cho em này."
Tô Úc Nhiên nhìn Phó Hàn Châu, "Cái gì vậy?"
Cô ngồi dậy, dựa vào đầu giường.
Phó Hàn Châu đưa sổ đỏ nhà đất và một bản hợp đồng mua bán cho cô. Vì đã quá muộn nên việc sang tên vẫn chưa hoàn tất, nhưng đó chỉ là chuyện nhỏ, sau này anh sẽ cho người xử lý.
Tô Úc Nhiên nhìn anh, "Đây là sổ đỏ của căn nhà này?"
Phó Hàn Châu gật đầu, "Đúng vậy! Anh đã mua nó rồi. Đứng tên em."