Tôi bất ngờ xuyên vào một quyển tiểu thuyết thể loại “thiên kim thật và thiên kim giả”.
Thiên kim giả là nhân vật mà tôi nhập vai chuyên làm chuyện xấu, hết lần này đến lần khác vu oan cho nữ chính và đều bị vạch trần.
Cha mẹ nuôi ngày càng thất vọng, cuối cùng ra lệnh nhốt cô ta lại để ăn năn hối lỗi.
Nhưng cô ta không biết hối cải, còn càng ngày càng quá quắt, kết cục bị đuổi khỏi nhà, sống cảnh nghèo khổ, bế tắc thê thảm.
Mà tôi người xuyên vào thân thể cô ta đang nằm trên chiếc giường siêu mềm mại, nước mắt giàn giụa.
Trời ơi, vận may nhà giàu rốt cuộc cũng đến lượt người lười như mình rồi!
Sau khi “án cấm túc” kết thúc, mẹ nuôi thở dài một tiếng:
“Biết lỗi chưa? Con gầy đi rồi đấy…”
Nhưng vừa nhìn thấy khuôn mặt tôi tròn trịa ra một vòng, bà liền nghẹn lời.
Tôi lập tức lao vào lòng mẹ, nghẹn ngào cảm động:
“Mẹ ơi, con trước đây thật sự quá sai rồi. Con xin được… tự kiểm điểm thêm một tháng nữa!”
Mẹ nuôi: “???”
…