Mô tả:
📖 Rung động tuổi thiếu niên, vĩnh viễn không ngừng 📖
◉ Thể loại: Gương vỡ lại lành • Trời sinh một cặp • Ngọt văn • Nhẹ nhàng
◉ Nhân vật chính: Vân Hi, Lục Chỉ Niên
◉ Góc nhìn: Nữ chính
◉ Đánh giá: 5 người đã chấm điểm
◉ Số lượt yêu thích: 3794
◎ Ý chính: Dù trong hoàn cảnh khó khăn, vẫn luôn tin vào hy vọng
————————•————————
[Toàn bộ truyện đã được chỉnh sửa, có sự khác biệt so với bản trên mạng, trải nghiệm đọc trên Tấn Giang sẽ tốt hơn ~]
[Đã ký xuất bản @Hà Tri Hà]
Ngày Vân Hi được đón vào nhà họ Lục, lần đầu tiên cô nhìn thấy cây đàn piano loại đứng đắt tiền trưng bày trong phòng khách cùng với thiếu niên ngông cuồng bên cạnh cây đàn.
Chú Lục giới thiệu: "Đây là con trai chú, lớn hơn cháu một tuổi."
Cô liền ngoan ngoãn gọi một tiếng "Anh".
Thiếu niên lạnh nhạt gật đầu, xoay người đi lên lầu.
Sống nhờ nhà người khác thì nên an phận thủ thường, Vân Hi ở nhà họ Lục không dám đòi hỏi gì thêm.
Thậm chí trong bữa tiệc, bị người ta hống hách giật mất chiếc lắc tay, chế nhạo: "Mày cũng xứng đeo thứ này à, hãy soi gương xem lại mình đi."
Cô cũng không hề phản bác một câu.
Nhưng sau khi tan tiệc, Lục Chỉ Niên lại xông vào phòng cô, đeo lại lắc tay hình ngôi sao đã bị cướp mất kia.
Anh nhíu mày tỏ vẻ mất kiên nhẫn, giọng điệu cũng ra lệnh: "Em có biết đi tố cáo không hả? Sau này còn ai bắt nạt em, việc đầu tiên là phải nói cho anh biết."
Sau đó, anh vụng về đeo lại lắc tay cho cô.
Sau này, có người trêu đùa Vân Hi rằng: "Em gái xinh quá, anh Lục giới thiệu chút đi."
Lục Chỉ Niên lập tức đạp người kia một cái, mặt không biểu cảm nói: "Đầu óc đã tỉnh táo lại chưa?"
Trước đây Vân Hi không thích mùa hè, vì nó đại diện cho sự oi bức, nắng gắt cùng với tiếng quạt điện rẻ tiền ồn ào trong căn phòng trọ.
Nhưng sau này, có người trong cái nắng như thiêu đốt đã đưa cho cô một chai nước cam rồi nói với cô: "Hi Hi, về nhà với anh."
- Mùa hè rồi sẽ có điểm dừng, nhưng anh yêu em thì không.